Nhớ về đồng đội
Thế hệ chúng tôi
Đã đi qua chiến tranh
Nếm trải bao ngọt bùi, cay đắng.
Cõng bạn trên lưng
Mà lòng trĩu nặng
Nỗi đau
Đồng đội, chiến binh...
Chiến tranh
Ngược với hòa bình
Chỉ có pháo
Có bom
Và đầu rơi, máu chảy
Những ngôi nhà đang rừng rực cháy
Những đứa trẻ mồ côi ngằn ngặt khóc ven đường
Những bữa cơm nấu vội giữa rừng
Những trận đánh
Mấy chục năm sau không thể nào quên được.
Bạn hy sinh, không đứa nào dám khóc
Sợ nước mắt làm nghiêng ngả hàng quân
Nay trở về với hai chữ “nhân dân”
Chúng tôi đang sống thêm phần đồng đội
Họ đã chết để cho mình ở lại...
Món nợ ân tình biết trả được hay không?
Hãy biết giữ gìn ân nghĩa trong lòng
Hãy biết ơn những người nằm xuống
Sao cho xứng với những ngày được sống
Và đừng bao giờ quên
Ngày ấy...
Chúng tôi...
Bạn còn 500/500 ký tự
Bạn vui lòng nhập từ 5 ký tự trở lên !!!