Nhớ Sơn La
Muôn dải lụa uốn quanh trời Tây Bắc
Nối yêu thương bay khắp tình Sơn La
Nơi đỉnh dốc Pha Đin còn ghi tạc
Những nỗi niềm sâu lắng trọn niềm tin.
Xuân thầm nhớ mùa sơn tra Ngọc Chiến
Cánh hoa bay xao xuyến cả rừng chiều
Men triền núi trong màn sương ẩn hiện
Mái nhà sàn ngói gỗ phủ ngàn rêu.
Hạ vương nhớ những mùa yêu xuống chợ
Tiếng khèn môi thổn thức rặng thông già
Thác Dải Yếm bao ngày đêm mãi kể
Chuyện tình buồn vạn kiếp chẳng phôi pha.
Chiều Tây Tiến nhớ Tà Xùa mây rủ
Ngọn gió đông hong quắt bản Hồng Ngài
Từ kẽ nứt nhà lao cây đào nhỏ
Gạt xích xiềng trổ nụ đợi ngày mai.
Nước ăm ắp hồ Quỳnh Nhai ngỡ biển
Cầu Pá Uôn sừng sững nối đôi bờ
Chim mỏi cánh theo bóng chiều bảng lảng
Suối tóc huyền đẫm cả những vần thơ.
Núi ngơ ngẩn trông màn đêm cần mẫn
Cài ánh trăng lấp loáng dưới sông Đà
Con sóng vỗ qua đại ngàn thăm thẳm
Đến muôn đời hòa nhịp thở Sơn La.
Bạn còn 500/500 ký tự
Bạn vui lòng nhập từ 5 ký tự trở lên !!!