Những vần thơ tri ân nhân Ngày Thương binh, Liệt sĩ

Nhân kỷ niệm 76 năm Ngày Thương binh, Liệt sỹ (27/7/1947 - 27/7/2023), Báo Sơn La trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc chùm thơ song thất lục bát của tác giả Đặng Minh Mai (Ba Đình, Hà Nội).

CHÍN NGỌN NẾN TRONG ĐÊM

Đêm dần xuống lặng buồn mẹ thắp
Ngọn nến hồng sáng khắp không gian
Chín con của mẹ xốn xang
Ùa về với mẹ rộn ràng tâm tư

Mẹ ngồi ngắm thực hư ngọn nến
Sắc lửa vàng thương mến mẹ yêu
Phải chăng mẹ đã thắp nhiều
Gọi con của mẹ thương yêu chạy về?

Đã lâu lắm đường quê vắng bóng
Chín con trai mẹ ngóng mẹ chờ
Chiến tranh sống chết ai ngờ
Biết rằng là thế, mẹ mơ sum vầy

Mỏi mòn đợi đêm ngày trông ngóng
Con không về tiếng vọng đêm khuya
Chín con lần lượt chia lìa
Hiến dâng đất nước xuân kia đâu còn?

Nghẹn ngào gọi tên con vì nhớ
Mắt mẹ nhòa bởi nợ máu xương
Gọi hoài gọi mãi đêm trường
Cô đơn mình mẹ bức tường cũng đau

Đời sao lắm bể dâu ngang trái
Chín đứa con đi mãi không về
Quặn lòng đau xót tái tê...
Nghĩ thương thân mẹ thương quê hương mình

Mẹ ngồi ngắm từng hình con mẹ
Đôi tay run lật khẽ từng hình
Đêm tàn vẫn mãi lặng thinh
Nén lòng thương mẹ tội tình tấm thân

Nến đã cháy cũng gần tàn lụi
Như dáng hình lủi thủi mẹ mang
Đau thương lệ ướt hai hàng
Mẹ nhìn nến cháy mênh mang nỗi sầu...!!!

 

CƠM CHIỀU ĐỢI CON

Gió vẫn thổi như bao chiều khác
Lá thu vàng xào xạc tung bay
Chạnh lòng cơn gió heo may
Cơm chiều mình mẹ bát đây chín phần

Bao thương nhớ bao lần mẹ gọi
Đến bữa rồi mẹ hỏi các con
Hôm nay cơm có được ngon?
Không gian im bặt héo hon mẹ sầu!

Trời cao thấu nỗi đau của mẹ
Đất thương tình con trẻ cưu mang
Chở che chín nhúm xương tàn
Khắp miền bờ cõi giang san nước nhà

Các con hỡi! Gần xa đâu đó
Hãy về đây mẹ rõ mặt mày
Nước nhà giờ đã đổi thay
Chiến tranh quá chục vạn ngày rồi sao?

Mẹ nấu bát canh ngao rau đắng
Các con ăn, ăn gắng mẹ mừng
Bao ngày lăn lộn giữa rừng
Gian nan đói khát trong từng bước đi

Lời mẹ nói mỗi khi đến bữa
Như các con quây giữa mẹ hiền
Mẹ ngồi gắp bón luân phiên
Anh cả anh thứ tiếp liền anh sau

Gần hết bữa mẹ đâu nuốt nổi
Nước mắt trào nóng hổi chia ly
Khóc thương lặng lẽ đến khi
Cạn khô dòng lệ đôi mi khép hờ

Chín cái bát ầu ơ làn khói
Mùi nhang trầm mẹ gọi các con
Dù cho biển cạn núi mòn
Mẹ ngồi mẹ đợi các con mình về.

NGÀY GẶP LẠI

Ngày gặp lại trào tuôn nước mắt
Lòng nghẹn ngào ruột thắt tim đau
Bao nhiêu ngày tháng dãi dầu
Nắng mưa, sớm tối âu sầu ngóng con

Cha liệt sỹ bản Mòn, Mộc Hạ(*)
Mẹ mang bầu lòng dạ héo hon
Tảo tần sớm tối nuôi con
Mong ngày con lớn để còn đánh Tây

Cuộc kháng chiến đêm ngày khốc liệt
Thành Cổ ơi! Vĩnh biệt bao người!
Tuổi xuân chúm chím môi cười
Hiến dâng Tổ quốc trọn đời ra đi!

Máu đồng đội đỏ vì Thạch Hãn
Không sờn lòng không nản tiến công
Đêm ngày đạn giật pháo giông
Tinh thần Cách mạng quyết không chịu lùi

Mỹ thất thế chạy lui toán loạn
Thiệu đầu hàng loạng choạng, liêu xiêu
Miền Nam giải phóng một chiều
Mùa Xuân năm ấy lưu nhiều năm sau

Ngày thống nhất cùng nhau vui sướng
Khóc lại cười phần thưởng tự do
Gặp mẹ hình dáng ốm nho
Lòng Người ấm, rộng ai so được nào?

Dòng nước mắt nghẹn ngào tuôn...

Ghi chú: (*) Bản Mòn thuộc Tiểu khu 3, căn cứ Mộc Hạ, Mộc Châu trong kháng chiến chống thực dân Pháp (1947 - 1952)

BÌNH LUẬN

Bạn còn 500/500 ký tự

Bạn vui lòng nhập từ 5 ký tự trở lên !!!

Tin mới