Ngày của Mẹ ( Mother's day) - Ngày hiền mẫu là ngày kỷ niệm, tôn vinh những người mẹ trên toàn thế giới. Ngày của Mẹ không có ngày cố định cụ thể, thường được tổ chức vào ngày Chủ nhật thứ 2 của tháng 5. Đối với năm 2023, Ngày của Mẹ diễn ra vào Chủ nhật, ngày 14/5/2023. Ở Việt Nam, bên cạnh ngày 8/3, ngày 20/10 hoặc lễ Vu Lan báo hiếu, Ngày của Mẹ cũng được nhiều người hưởng ứng, nhằm thể hiện sự biết ơn, lòng hiếu thảo đối với ơn nghĩa sinh thành của bậc làm cha mẹ. Nhân ngày của mẹ 2023, Báo Sơn La trân trọng giới thiệu chùm thơ về Mẹ của nhà thơ Đặng Minh Mai (Ba Đình, Hà Nội).
THU NHỚ MẸ
Thu về rồi mẹ hỡi có hay chăng
Vàng sợi nắng cũng bằng mùa Thu trước
Một mùa cũ mẹ cùng con cất bước
Dưới đường làng con được mẹ đón đưa
Mẹ yêu con trời biển sánh sao vừa
Bao cơ cực mẹ chưa lời ca thán
Ngàn gian khó chẳng khi nao mẹ nản
Mong tương lai xán lạn với con mình
Đời đói nghèo trong túi chẳng đồng chinh
Mẹ tần tảo bươn mình đi kiếm sống
Dẫu mưa nắng hay khơi xa biển động
Đôi vai gầy mẹ chống chọi muôn nơi
Mẹ bước đi Thu trút lá ngập trời
Như thấu hiểu đầy vơi riêng lòng mẹ
Heo may thổi dịu dàng và rất khẽ
Sợ buốt lòng của mẹ nữa thêm đau
Thu về rồi con chẳng thấy mẹ đâu
Nhang trầm tỏa cúi đầu bên mộ mẹ
Đôi dòng lệ trào dâng tim đau xé
Tái tê lòng lặng lẽ kiếp mồ côi !!!
-----------------**----------------
CHỈ CÓ THỂ LÀ MẸ
Nắng dần tắt trên con đường nhỏ
Dáng mẹ gầy giẹo giọ liêu xiêu
Mẹ về để nấu cơm chiều
Chăm chồng đúng bữa thương yêu ấm lòng
Cả đời mẹ long đong vất vả
Cho chồng con quên cả thân mình
Một đời mẹ đã hy sinh
Tuổi xuân phai nhạt nghĩa tình đượm sâu
Mưa và nắng nhuộm màu tóc trắng
Bụi gian nan đọng lắng nếp nhăn
Rụng rồi thương lắm hàm răng
Lưng còng chân yếu ánh trăng cuối trời
Tình của mẹ sáng ngời dương thế
Lo cho con tấm bé đến già
Nghĩa tình son sắt cùng cha
Giản đơn dung dị mẹ là mẹ thôi
Con đi khắp chân trời góc bể
Ân tình nào sánh xuể mẹ yêu
Nghĩa dày độ lượng bao nhiêu
Có trong người mẹ sớm chiều bao dung./.
ĐÊM MƯA NHỚ MẸ
Đêm qua mưa suốt cả đêm
Con nằm nhớ mẹ rớt thêm mưa lòng
Giọt mưa không chảy thành dòng
Sao con thấy lạnh buốt cong tim rồi
Ngày xưa mưa trắng giữa trời
Tảo tần mẹ vẫn chẳng rời bước đi
Đường trơn lầy lội mỗi khi
Đôi vai mẹ gánh nghĩ suy cuộc đời
Con thơ áo rách tả tơi
Nhà tranh vách đất mẹ rơi lệ sầu
Quyết tâm thoát cảnh cơ cầu
Nhọc nhằn thân mẹ, mẹ đâu có nề
Đêm khuya con thấy mẹ về
Cơn mưa làm ướt dầm dề mẹ tôi
Nhìn con mẹ nở nụ cười
Gạo đây mẹ nấu cơm rồi con ăn
Tóc con giờ chẳng còn xanh
Lá vàng mẹ đã lìa cành xa con
Mưa rơi trôi cát xói mòn
Nhưng hình bóng mẹ mãi còn khi mưa./.
Bạn còn 500/500 ký tự
Bạn vui lòng nhập từ 5 ký tự trở lên !!!