Chiều biên giới
Biên giới một buổi chiều cuối năm
Nắng hanh vàng như là rót mật
Con đường nhỏ trập trùng nghe gió hát
Mái nhà ai thấp thoáng lưng đồi.
Xa cách phố phường tấp nập ngược xuôi
Tiếng mõ trâu rộn ràng bên cột mốc
Anh lính biên phòng chạnh lòng khi con nhắc
Đã mấy tháng rồi bố chẳng về thăm.
Biên giới hôm nay lặng lẽ bình yên
Nhớ hôm nào dịch bên ngoài biên ải
Đồng đội anh dưới mái lều dựng vội
Đêm đội mưa ngăn thác dịch tràn về.
Chốt biên phòng không còn tranh tre nứa lá
Nhưng vẫn thiếu rất nhiều điều giản dị
Thiếu bàn tay vợ hiền bên bếp lửa
Thiếu tiếng con cười rộn rã ngoài sân…
Đường tuần tra, gió núi gọi mây ngàn
Đêm mật phục, sương rơi trên ngực áo
Đem sức trẻ viết nên điều kì diệu
Tổ quốc tượng hình trong sông núi biên cương.
Nơi quê nhà mẹ thường nhắc tên anh
Mấy cái tết rồi cứ đi biền biệt
Đồng đội con đón giao thừa trên chốt
Lẽ nào con vui thú riêng mình…
Đã nguyện làm người lính quân hàm xanh
"Đồn là nhà" trái tim thường vẫn nhắc.
Một dải biên cương, nơi địa đầu đất nước
In dáng hình anh, người chiến sĩ biên phòng.
Bạn còn 500/500 ký tự
Bạn vui lòng nhập từ 5 ký tự trở lên !!!